ĐêmĐêm về trăng sáng sao lấp lánh.
Bao nhiêu cảm xúc bủa vây quanh.
Tự hỏi cuộc đời sao tàn nhẫn.
Luôn khiến người ta phải tranh giành.
Tới lúc phải dừng những cuộc chơi.
Để ngồi ngẫm nghĩ về cuộc đời
Hoạch định kế hoạch thật chu đáo
Để khi thực hiện không hụt hơi.
17 năm rồi sống bao cấp.
Cũng sắp tới lúc phải tự lập
Phải tạo niềm tin nơi ba má.
Sống vững giữa đời luôn tấp nập
Xã hội khắc khe luôn đào thải.
Những kẻ cơ hội và bất tài.
Sớm muộn mày cũng gánh hậu quả.
Chó như mày chết đéo ai cry.
Sét vỗ trời mưa bão lại đến.
Hết cơn này cơn khác lại lên.
Cỏ dại sẽ gắng bám vào đất.
Mong đất ko lỡ mà mãi bền.
Bỗng dưng nhớ lại 1 giấc mơ.
Dáng người con gái bên kia bờ
Không biết có duyên hay là nợ.
Mà sao mình lại đứng ngác ngơ.
Đồng hồ đã điểm cận canh 2.
Phải đi ngũ mai dậy học bài.
Nếu không sẽ còn viết tiếp nữa.
Thức đêm mới piết đêm rất dài.